Khúc nhớ
Run quá, chiếc lá bàng
Mỏng manh, cơn gió nhẹ
Chút nắng vàng le lói
Chiều đông!
Thẫn thờ ngắm dòng sông
Lặng lờ trôi con nước
Những điều em không biết
Chẳng đếm được bao giờ.
Anh không ở trong mơ
Giấc ngủ em trăn trở
Bừng dậy, ôi nỗi nhớ!
Cồn cào những cơn mưa…
Rồi sáng, tối, chiều, trưa
Thời gian…không biết nữa
Chỉ mình em, nỗi nhớ
Khóc oà như trẻ thơ!
(Thanh Huyền – Báo Lạng Sơn)
Run quá, chiếc lá bàng
Mỏng manh, cơn gió nhẹ
Chút nắng vàng le lói
Chiều đông!
Thẫn thờ ngắm dòng sông
Lặng lờ trôi con nước
Những điều em không biết
Chẳng đếm được bao giờ.
Anh không ở trong mơ
Giấc ngủ em trăn trở
Bừng dậy, ôi nỗi nhớ!
Cồn cào những cơn mưa…
Rồi sáng, tối, chiều, trưa
Thời gian…không biết nữa
Chỉ mình em, nỗi nhớ
Khóc oà như trẻ thơ!
(Thanh Huyền – Báo Lạng Sơn)